Dân tộc ta vốn có truyền thống “Uống nước nhớ nguồn”; “tôn sư trọng đạo”, truyền thống tốt đẹp đó đã trở thành một đạo lý cao cả, thiêng liêng, thấm sâu vào trong nhận thức, tình cảm của mỗi người dân Việt Nam.
Nhân kỷ niệm 40 năm ngày nhà giáo Việt Nam (20/11/1982-20/11/2022) xin trân trọng giới thiệu bài thơ hay về thầy cô của tác giả Lê Hồng Phúc để thay cho lời tri ân sâu sắc nhất của tất cả các thế hệ học trò Trường Cao đẳng Công Thương Tp. Hồ Chí Minh gửi tới toàn thể cán bộ, giảng viên, nhân viên nhà trường.
Ai về thăm mái trường xưa
Để con xin gửi lời thưa kính thầy
Xưa kia trên chuyến đò đầy
Câu kiều thầy đọc hao gầy tháng năm.
Trăng kia chỉ sáng hôm rằm
Ơn thầy sáng mãi trăm năm vẫn còn
Dẫu cho núi lở non mòn
Lời thầy răn dạy vẫn còn như xưa.
Bao năm dù có nắng mưa
Con đò tri thức thầy đưa đến bờ
Ước mơ chắp cánh em thơ
Mong con xây dựng cơ đồ mai sau.
Tóc thầy nay đã bạc màu
Cho con ghi khắc nhớ câu ơn thầy
Đò xưa bến cũ còn đây
Bóng thầy lặng lẽ đò đầy sang sông.
Bao mùa xuân hạ thu đông
Bấy mùa khắc khoải nhớ mong đến thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây
Bâng khuâng bụi phấn rơi đầy tóc ai ?
Người thầy áo bạc sờn vai
Đưa thuyền đến bến tương lai vững vàng
Bước chân thầy kín đường làng
Cõng theo con chữ nặng mang đến trường.
Trống trường rộn rã thân thương
Phượng rơi ve hát vấn vương níu hè
Gió chiều khẽ đẩy cành me
Nhẹ đưa kỉ niệm ta về tuổi thơ.
Ngồi soạn giáo án hàng giờ
Âm thầm thầy vẫn đợi chờ bến sông
Đò đưa bao giấc mơ hồng
Chở luôn cả những mênh mông tình thầy
Cánh cò vượt gió rẽ mây
Cho ta nhắn ngửi lòng này đến nơi
Dù đi trăm núi ngàn khơi
Lòng con vẫn chẳng vơi câu ơn người
Thân thương con gọi “Thầy ơi”!
Mắt rưng rưng lệ chơi vơi nỗi lòng
Nắng chiều đã tắt bên sông
Lòng con ghi nhớ mãi công ơn thầy.
**********
Tác giả: Lê Hồng Phúc